DÒNG SÔNG DI HẬN

Ai thấu cho niềm đau của sông?
Nằm đây nghe gió lượn mênh mông!
Bờ Nam, Chim Lạc dang chân đậu,
Bến Bắc, Con Rồng dõi mắt trông!
Nửa mặt nước lan luồng sóng đỏ,
Một đàn én dệt cảnh xuân hồng.
Người thâu, kẻ đuổi, dòng di hận,
Quốc biến, triều lên nước chẳng trong!