MÒN HƠI

Không là ô cửa mục
Vàng mắt nhìn cuộc đời
Tôi mòn hơi tiếp sức
Giọt đắng rụng tràn môi

Một mình một mình thôi
Lang thang chiều quạnh vắng
Mây trên đầu nhốt nắng
Ai nhốt được đất trời

Hạnh phúc vỗ cánh rồi
Bay theo ngày cạn kiệt
Mình tôi , một mình tôi
Buồn ! Đếm buồn không hết

Ôi ! Có nghĩa gì đâu
Nắng vẫn thắp trên cao
Đất trời hoa vẫn nở
Câu thơ vẫn dạt dào

Mai tôi về phố biển
Ôm cát trắng nghịch cười
Vỗ về cơn sóng hận
Thuyền buồm nhẹ êm trôi

Chỉ là giấc mơ thôi
Lao lung vòng ẩn hiện
Thế cũng đủ kiếp người
Mòn hơi trườn biển lớn …!

LÊ HỮU MINH TOÁN
( Houston – April . 14, 2020 )